Đặt vé tại Sài Gòn 0934 476 522
Đặt vé tại Hà Nội 0903.295392
Liên hệ đặt vé toàn quốc 0979 765 119

Quán vỉa hè-nét đặc trưng của phố phường Hà Nội

1. Tin hàng không mới nhất  2. Ẩm thực  3. Du lịch  

--------------------------------------------------------------------

vé máy bay đi Hà Nội

vé máy bay đi Sài Gòn

vé máy bay đi Buôn Mê Thuật

vé máy bay đi Dak Lak

vé máy bay đi Pleiku

vé máy bay đi Đà Lạt

------------------------------------------------------------------------------

Các cách để tìm bạn gái trong chuyến du lịch

Cách tán tỉnh trên máy bay

Khám phá chuyên cơ Air Force One của Tổng thống Obama

Chuyên cơ của Tổng thống Nga Putin

Chỗ ngồi xấu và đẹp nhất trên máy bay

10 hãng hàng không an toàn nhất thế giới

Các cách khiến thời gian quá cảnh tại sân bay trôi nhanh

Lý do mở màn cửa sổ khi máy bay cất và hạ cánh

10 nước có giá vé máy bay rẻ nhất thế giới

--------------------------------------------------------------------------------

Phải nói rằng, không chỉ Hà Nội mới có quán vỉa hè, vì thực tế, người Pháp đặt quyền bảo hộ lên mảnh đất Bắc Kỳ sau khi biến Nam Kỳ thành thuộc địa, tức là, phố Tây ở Hà Nội được xây dựng muộn hơn. Tuy nhiên, khi nói đến quán vỉa hè, người ta không thể không nhắc tới Hà Nội. Điều gì đã làm nên ấn tượng đó? “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về, thơm từng con phố, mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ, cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua”. Cố nhạc sĩ lừng danh Trịnh Công Sơn một lần qua Hà Nội đã gửi tặng đất này một tuyệt tác: “Nhớ mùa thu Hà Nội”. Nhắc tới cốm Hà Nội, phải kể đến cốm làng Vòng. Với dân làng, làm cốm không chỉ là để kiếm kế sinh nhai, mà còn là để bảo tồn một nếp sống đẹp.
Trời vào thu, gió heo may se se lạnh, đó đã là lúc các xóm vang lên tiếng chày giã cốm đều đều. Để rồi thành quả là cốm rón, cốm non, cốm gốc theo chân các bà, các chị lên phố. Góc vỉa hè này, cụ bà khăn vấn áo thâm đặt tấm mẹt tre lên thúng, trải lá sen bánh tẻ đùm cốm cho khách qua. Hè đường bên kia, thiếu nữ xuân thì đon đả chào mời bánh cốm, chè cốm. Thực khách dùng cốm với chuối tiêu, để thấy cái ngọt dìu dịu, pha hương thơm thoang thoảng, dễ khiến người ngồi giữa phố phường mà tưởng như bên cánh đồng lúa đậm đà chất quê... “Đêm đông, ta mơ giấc mơ gia đình yêu thương. Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương...”. Đêm đông, “tôi thấy thích cái lạnh miền Bắc, cái lạnh Hà Nội, anh đưa tôi qua phố Khâm Thiên để thử cảm giác “cô lữ đêm đông không nhà” mà ông Nguyễn Văn Thương thổ lộ nghen!”- người xa xứ lần đầu đến Hà Nội, cái gì cũng muốn biết, sao đành khước từ, thời tản gót cùng bạn.
Lang thang một hồi, chợt thấy mình đứng trước hàng ốc luộc, kéo bạn cùng ngồi xuống chiếc ghế cỏn con. “Làm vài chén rượu nút lá chuối cho ấm bụng?” – anh bạn hưởng ứng bằng cái nháy mắt. Rượu vừa rót ra hai cái chén hạt mít, đã có đĩa ốc bươu nghi ngút khói trên bàn với hai bát nước chấm. Mùi sả, ớt, lá chanh thơm nồng, nước miếng tứa ra đầu lưỡi. Ốc vừa chín tới, còn giữ được độ giòn, đưa vào miệng đã thấy ran ran tê tê, nuốt rồi mới thấy vị ngọt nhẹ. Hỏi: “Ốc này ở đâu vậy chị?” – đáp: “Ốc hồ Tây, anh ạ!”. Lại hỏi: “Nước chấm ngon quá, chị có bí quyết gì không?”. Một nụ cười ngượng ngùng nở bên đôi má hồng, có lẽ vì bếp than: “Bí quyết, anh ạ!”. Rảo bước, anh bạn vỗ vai: “Người Hà Nội kín đáo quá chừng!”. Phải rồi, thâm trầm và sâu lắng, xa rồi anh sẽ nhớ nhiều hơn. Nàng xuân đã về, tiết trời chỉ còn se se lạnh.
 
Mưa lất phất như bụi, đọng trên vai áo, mái đầu. Hàng bánh cuốn lùi sát vào vách tường, căng tạm tấm vải nhựa che đến mép vỉa hè. Ngày mai anh về bên đó, lâu lâu nữa mới có cơ hội ngộ, tôi dẫn anh đi chơi Hà Nội nốt hôm nay, loanh quanh một hồi, rồi lại tìm về quán vỉa hè – hàng bánh cuốn này. Bánh tráng mỏng, thật trong, mỡ thoa đều. Bạn có vẻ hơi e ngại; hiểu ý, vội đỡ lời: “Anh cứ thử đi, không lo béo đâu”. Bánh nếm vào thì thấy mát nhè nhẹ, thịt chiên thật thơm, mộc nhĩ giòn, thêm vị chua cay mặn ngọt của nước dùng, bạn không rụt rè nữa. Nâng chén rượu cà cuống cho ấm lòng, hẹn ngày tái ngộ... “Người đi rồi, tôi vẫn còn ở lại. Đà Lạt mưa hoài, mưa mãi không thôi...”. Dòng nhạc mênh mang trôi trên không gian, ngỡ trời Hà Nội hôm nay cũng buồn buồn như “thành phố mưa bay”. Quán cà phê – Internet lưa thưa khách. Một dòng tin nhắn chạy trên màn hình, nói nhớ cái vỉa hè như nhớ bằng hữu, tiếc rằng chưa được thưởng thức phở Hà Nội. Giật mình, sao ta đãng trí quá, đành tạ lỗi với bạn bằng lời nguyện cho dịp sau. Hà Nội vẫn còn đó cái chất nguyên sơ, và phở Hà Nội vẫn dẻo mà không dai, thịt mềm, gừng cay dịu, ớt cay nồng, rau thơm thoảng, nước dùng ngọt xương bò, hành hoa xanh nõn, chờ đợi người về. Phải rồi, còn cái quán cóc nữa chứ, “liêu xiêu một câu thơ”, bình lặng và thuỷ chung, đủ rung lên trong tâm khảm tiếng gọi: “Cố nhân ơi!”
Ngày đăng: 17/11/2014
Lượt xem: 0
Top

Hỗ trợ trực tuyến

Liên hệ:

Mr Dung
0979765119



Danh mục bài viết

Quý khách có thể trực tiếp liên lạc tại phòng vé